Language/Standard-arabic/Grammar/Differences-from-the-active-voice/vi
Sự khác biệt giữa thể bị động và thể chủ động
Trong tiếng Ả Rập, thể bị động và thể chủ động là hai loại động từ quan trọng. Trong bài học này, chúng ta sẽ tìm hiểu về sự khác biệt giữa chúng và khi nào sử dụng mỗi loại.
Thể chủ động[sửa | sửa mã nguồn]
Thể chủ động là khi chủ thể của câu làm việc. Trong tiếng Ả Rập, thể chủ động có thể được tạo ra bằng cách sử dụng động từ nhóm 1 hoặc 2.
Ví dụ:
Tiếng Ả Rập | Phiên âm | Tiếng Việt |
---|---|---|
الولد يشرب الماء | al-walad yashrab al-maa | Đứa trẻ uống nước |
الكتاب يفيد الطالب | al-kitaab yufiid al-taalib | Sách giúp học sinh |
الرجل يعمل في المكتب | al-rajul ya'mal fi al-maktab | Người đàn ông làm việc trong văn phòng |
Trong các câu trên, chủ thể là "đứa trẻ", "sách" và "người đàn ông". Chúng đều đang làm việc hoặc có tác động đến đối tượng khác. Trong tiếng Ả Rập, thể chủ động thường được sử dụng để nhấn mạnh đến chủ thể của câu.
Thể bị động[sửa | sửa mã nguồn]
Thể bị động là khi đối tượng của câu làm việc. Trong tiếng Ả Rập, thể bị động có thể được tạo ra bằng cách sử dụng động từ nhóm 4 hoặc 10.
Ví dụ:
Tiếng Ả Rập | Phiên âm | Tiếng Việt |
---|---|---|
الكتاب يقرأ من قبل الطالب | al-kitaab yuqra'a min qabli al-taalib | Sách được đọc bởi học sinh |
الطعام يطهى من قبل الشيف | al-ta'am yut'aa min qabli al-shayf | Thức ăn được nấu bởi đầu bếp |
البرنامج يعرض على التلفزيون | al-barnamaj yu'radu 'ala al-tilifizyun | Chương trình được phát trên truyền hình |
Trong các câu trên, đối tượng của câu là "sách", "thức ăn" và "chương trình". Chúng đều đang bị tác động bởi hành động của động từ. Trong tiếng Ả Rập, thể bị động thường được sử dụng khi không muốn nhấn mạnh đến chủ thể của câu.
Khi nào sử dụng thể bị động và thể chủ động[sửa | sửa mã nguồn]
Thể chủ động thường được sử dụng để nhấn mạnh đến chủ thể của câu. Trong khi đó, thể bị động thường được sử dụng khi không muốn nhấn mạnh đến chủ thể của câu. Ngoài ra, khi không biết ai là chủ thể của hành động, thể bị động cũng được sử dụng.
Ví dụ:
- Thể chủ động: الطبيب يعالج المرضى (Bác sĩ chữa bệnh nhân)
- Thể bị động: الرسائل يتم إرسالها كل يوم (Thư được gửi hàng ngày)
Tóm tắt[sửa | sửa mã nguồn]
Trong tiếng Ả Rập, thể bị động và thể chủ động là hai loại động từ quan trọng. Thể chủ động là khi chủ thể của câu làm việc trong khi thể bị động là khi đối tượng của câu làm việc. Thể chủ động thường được sử dụng để nhấn mạnh đến chủ thể của câu, trong khi đó thể bị động thường được sử dụng khi không muốn nhấn mạnh đến chủ thể của câu. Khi không biết ai là chủ thể của hành động, thể bị động cũng được sử dụng.
bài học khác[sửa | sửa mã nguồn]
- Khóa học 0 đến A1 → Ngữ pháp → Tạo và sử dụng thể bị động
- Khóa học 0 đến A1 → Ngữ pháp → Thì hiện tại đơn
- Khóa học 0 đến A1 → Ngữ pháp → Tạo câu hỏi
- Khóa học 0 đến A1 → Ngữ pháp → Giới từ thời gian và địa điểm
- Khóa học 0 đến A1 → Ngữ pháp → Từ vấn đề
- Khoá Học Từ 0 đến A1 → Ngữ Pháp → Đại Từ Sở Hữu
- Khóa học 0 đến A1 → Ngữ pháp → Sự khác biệt giữa mệnh đề quan hệ tiếng Ả Rập và tiếng Anh
- Khóa học 0 đến A1 → Ngữ pháp → Trạng thái quá khứ
- Khoá học 0 đến A1 → Ngữ pháp → So sánh và so sánh hơn
- Khóa học từ 0 đến A1 → Ngữ pháp → Giới từ cơ bản
- Khoá học 0 đến A1 → Ngữ pháp → Danh từ đực và cái trong tiếng Ả Rập
- Khóa học từ 0 đến A1 → Ngữ pháp → Vần trong tiếng Ả Rập
- Khóa học 0 đến A1 → Ngữ pháp → Đại từ cá nhân
- Khoá học 0 đến A1 → Ngữ pháp → Khung thời gian tương lai